Luân Tâm

Nghìn Năm




Băng rừng lội suối trèo non
Bóng tan mây rã khói mòn mắt thu
Dìu nhau vào cõi sương mù
Trôi em mộng suối đền bù tái sinh

Võ vàng xơ xác điêu linh
Vẫn cười đổ quán xiêu đình hơn xưa
Đói đùa nắng khát tắm mưa
Ru hồn thơm tiếng võng trưa gió chiều

Ngọt ngào lối hẹn dấu yêu
Sông thương bể nhớ cũng liều phù vân
Hình như nơi ấy đã gần
Hình như quê cũ vẫn thân vẫn hiền

Nghìn sau em vẫn là tiên
Hương em xóa hết ưu phiền trần gian
Em như bóng quế trên ngàn
Như bông sen trắng nhụy vàng quê ta

Em đi trên những màu hoa
Tình ca nâng gót thơ tà áo bay
Cùng em giặt áo sông nầy
Cùng em phơi áo trên cây hoa vàng

Màn trời chiều đất vẫn ngoan
Hai lòng hoà một điệu đàn tri âm
Anh ru em ngủ nghìn năm
Em tan theo ánh trăng rằm ngây thơ

Em ru anh ngủ mộng mơ
Tình ta vượt thác vượt bờ phù sinh
Nhẹ nhàng thoát xác giữ tình
Dìu nhau vào chốn vô hình vô vi

Bao nhiêu tử biệt sinh ly
Trả cho bể khổ cuốn đi về trời
Chiếc hôn tiền sử không rời
Tay nào ôm hết vòng đời sắc không...

MD.06/29/05
LuânTâm
(Trích trong TT"HƯƠNG ÁO", MinhThư xuất bản , Maryland,USA.2007, tr.348-349)

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 21 tháng 3 năm 2023

Bình luận về Bài thơ "Nghìn Năm"